Chương 50: nhìn cô biểu hiện Ông xã? Hắn ôm người phụ nữ khác, rồi nói hắn là ông xã của cô!
Lớn như vậy, cô vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy!
Cảm tính nói cho cô biết, cô muốn thét lên ủy khuất cùng phản kháng của mình, nhưng lý trí lại làm cho cô trầm mặc, cô không thể chọc giận người đàn ông này, nếu không Tả thị cùng ba thật sự bị phá hủy.
Cố Thịnh làm tất cả, đơn giản đúng là muốn ép cô trở lại, ép cô ở trước mặt hắn dâng lên hết tôn nghiêm!
Thấy Thịnh không có ý muốn cho Tôn Tuệ San rời đi, Tả Tình Duyệt nhìn thẳng vào mắt Cố Thịnh, nói ra mục đích lần này, "Xin giúp Tả thị cùng cha tôi!"
Cố Thịnh nhìn từ trên xuống dưới Tả Tình Duyệt, ánh mắt nóng rực kia, mang theo dục vọng, tựa hồ muốn đả thương cô, nhíu mày, "Cố phu nhân đi ra ngoài lâu như vậy, trở lại tìm ông xã tôi đây giúp một tay, cô nói xem, tôi vì cái gì phải giúp?"
Cô biết trong khoảng thời gian này hắn đi tìm cô như thế nào sao? Người phụ nữ này lại dám tránh hắn lâu như vậy, nếu không phải là hắn khiến Tả thị gặp phải nguy cơ, cô vĩnh viễn sẽ không xuất hiện?
Tả Tình Duyệt ngơ ngẩn, nắm chặt ngón tay, "Anh muốn thế nào mới bằng lòng thu tay lại?"
Cố Thịnh đột nhiên đẩy Tôn Tuệ San đang ở trên người ra, thân hình cao lớn như con báo châu Mỹ, ưu nhã hướng Tả Tình Duyệt từng bước từng bước đến gần, cách cô một bước ngắn, đứng lại, ánh mắt khóa chặt dung nhan của cô, nâng lên cằm của cô, "Muốn xem em biểu hiện ra sao! Bà xã của anh!"
Tả Tình Duyệt co rúm người lại, cô dĩ nhiên hiểu hắn chỉ là cái gì, dục vọng trong mắt của hắn sao mà mãnh liệt! Bị Tôn Tuệ San khơi lên dục vọng muốn ở trên người của cô phát tiết sao?
Trong lòng đau xót, cô phát hiện muốn thuyết phục mình tiếp nhận sự thật này, là rất khó! Nhưng cô không có lựa chọn khác!
"Chị họ. . . . . ."
"Duyệt Duyệt, mặc dù Thịnh là ông xã của em, nhưng mọi việc đều có một thứ tự đến trước và sau, Thịnh, anh nói có đúng không?" Tôn Tuệ San cũng muốn nổ tung rồi, cô thật vất vả có cơ hội câu dẫn Cố Thịnh, cũng không muốn cứ như vậy bỏ qua, lấy thân thể trần truồng, quyến rũ tựa vào người Cố Thịnh.
Tả Tình Duyệt sắc mặt càng thêm tái nhợt, chưa từng có phát hiện qua chị họ của cô lại vô sỉ như vậy!
Cố Thịnh là vật phẩm giống đực chung sao? Thứ tự đến trước và sau?
Nắm chặt đôi tay, Tả Tình Duyệt không biết là dũng khí từ đâu tới, trên mặt nổi lên vẻ tươi cười, nhìn Tôn Tuệ San, "Chị họ, em cho là chị đối với ông xã em là thật tâm, không nghĩ tới chị cư nhiên coi anh ấy như vật phẩm công cộng nha!"
Tả Tình Duyệt có điều ngụ ý, thân thể Tôn Tuệ San đột nhiên cứng đờ, theo bản năng nhìn về phía Cố Thịnh, vội vàng giải thích, "Thịnh, em không phải ý đó. . . . . ."
"Đi ra ngoài!" Cố Thịnh lạnh lùng nói, liền nhìn cũng không có nhìn Tôn Tuệ San một cái, ngược lại ánh mắt trên người Tả Tình Duyệt không cách nào dời đi, mới vừa rồi trong lòng của hắn thế nhưng nổi lên chút kinh ngạc, Tả Tình Duyệt quả nhiên là thông minh!
"Thịnh, anh nghe em giải thích!" Tôn Tuệ San còn không chịu tử tâm, ngay cả cô cũng không nghĩ tới Tả Tình Duyệt ôn thuận thường ngày sẽ dùng chiêu này khích bác ly gián.
"Đừng để tôi nói lại lần nữa!" giọng Cố Thịnh mơ hồ hàm chứa tức giận, tựa hồ biểu thị nếu như Tôn Tuệ San còn tiếp tục dây dưa, kết quả sẽ rất thảm.
Tôn Tuệ San tuy rằng bỏ lỡ cơ hội tốt mà ảo nảo, nhưng lại không muốn hoàn toàn chọc giận Cố Thịnh, cô về sau một chút cơ hội cũng sẽ không có, tức giận nhặt lên y phục trên đất, mặc lên, hung hăng trợn mắt nhìn Tả Tình Duyệt một cái, ánh mắt kia giống như là muốn giết cô.
Đợi Tôn Tuệ San đi khỏi, trong phòng làm việc chỉ còn lại Tả Tình Duyệt cùng Cố Thịnh, Tả Tình Duyệt nhất thời cảm giác được từ trên người hắn tản ra cảm giác áp bức không ngừng lan tỏa, làm cho cô muốn hít thở không thông. . . . . .
Chương 51: Phóng túng ngắn ngủi Cố Thịnh nhếch miệng, cặp con ngươi thâm thúy nhìn Tả Tình Duyệt, giống như cô chính là con mồi của hắn.
"Bà xã thân yêu của tôi, còn muốn anh dạy em làm sao lấy lòng ông xã của em sao?" Cố Thịnh lấy ra một chai rượu đỏ trân quý, rót cho mình một ly, ngồi ở trên sô pha, cả người nhất thời thêm mấy phần lười biếng, nhưng lại không chút nào khiến Tả Tình Duyệt cảm thấy nhẹ nhõm.
Tả Tình Duyệt hít một cái thật sâu, nên tới quả nhiên vẫn tới!
Lấy lòng hắn? Mặc dù thân thể vàg ý thức đều bài xích làm chuyện thân mật với hắn, nhưng, cô biết, cô đã bị bức đến đường cùng.
Bước tới phía trước một bước, chân giống như nặng ngàn cân, đi tới bên người Cố Thịnh, cô vươn tay, lại cứng ở không trung, không biết nên tiến hành như thế nào.
Kinh nghiệm trong quá khứ đều là hắn thô bạo chiếm đoạt thân thể của cô, cô có thể làm cũng chỉ có chịu đựng, hiện tại bảo cô để xuống tự ái câu dẫn hắn, cô quả thật cảm thấy thật là khó thật là khó!
Trong mắt Cố Thịnh xẹt qua vẻ không vui, bàn tay cầm cổ tay của cô, nhẹ nhàng kéo, một giây kế tiếp, Tả Tình Duyệt liền rơi vào trong ngực Cố Thịnh.
"A. . . . . ." mặt của Tả Tình Duyệt trắng xanh đỏ bừng, cánh tay mạnh mẽ của Cố Thịnh giữ chặt cô, mặt dán chặt lồng ngực của hắn, có thể nghe tiếng tim đập của hắn.
Phản ứng như vậy của cô thật được lòng Cố Thịnh, nâng cằm của cô lên, ngưng mắt nhìn hai mắt của cô, đôi con ngươi trong suốt như nước, không có chút tạp chất nào, cho dù là mình cũng vô số lần đắm chìm ở trong đó, nếu không biết chuyện cô từng làm, hắn nhất định sẽ bị cô hấp dẫn, thậm chí là mê hoặc.
Khuôn mặt nhỏ nhắn tản ra đỏ ửng mỹ lệ khiến cho lòng của hắn không khỏi động, nhất thời có chút thương tiếc cô.
"Cô chính là dùng vẻ mặt ngây thơ này câu dẫn người sao?" Trên mặt cương nghị của Cố Thịnh nở nụ cười ôn hòa, nhưng lời từ trong miệng thốt ra lại giống như dao găm, sắc bén vô cùng, ngón cái vuốt ve khóe môi cô, rõ ràng cảm nhận được bi thương trong mắt cô và sự run rẩy của thân thể, tiếp tục nói, "Không biết, còn có thể cho rằng cô là xử nữ!"
Khổ sở và đau đớn tràn ngập cả buồng tim cô, không biết kế tiếp Cố Thịnh sẽ nói ra lời đả thương người gì nữa, nhưng cô lại biết, mình không cách nào chịu đựng ngôn ngữ tổn thương nhiều hơn nữa, cô sợ tim mình sẽ vỡ!
Giống như là hạ quyết tâm, đôi tay Tả Tình Duyệt ôm cổ của hắn, ngăn chận môi muốn tiếp tục tổn thương cô của hắn, hai môi kề nhau, xúc cảm mềm mại khiến hai người đều kinh hãi, cả hai mở to cặp mắt nhìn đối phương, trong lòng Tả Tình Duyệt cuồng loạn không ngừng, trời ạ! Hắn có nghĩ mình dâm đãng hay không?
Bất cứ giá nào, cô đã không lo được nhiều, nhưng, lúc này cô lại không biết nên tiếp tục như thế nào nữa. . . .
Trong mắt Cố Thịnh xẹt qua vẻ kinh ngạc, chưa từng có nụ hôn nào khiến hắn rung động như vậy, chỉ là môi dán môi mà thôi, không có môi lưỡi dây dưa, không có mập mờ trêu đùa, nhưng một nụ hôn thế này, khiến trong lòng hắn bị ấm áp tràn đầy, càng thêm khiến hắn muốn thương tiếc cô gái trước mắt này thật tốt.
Hắn có lòng riêng, muốn tạm thời vứt bỏ thù hận, chỉ coi cô như một người đàn bà bình thường để thương yêu.
Cố Thịnh hắn cho tới bây giờ đều là người phái hành động, lập tức liền nâng cái ót Tả Tình Duyệt, đầu lưỡi dò vào trong miệng của cô, chơi đùa cùng với cái lưỡi thơm của cô, nụ hôn của hắn thật thuần thục, không bao lâu, Tả Tình Duyệt liền mềm ra trong ngực hắn. . . .
Bàn tay vén cao làn váy của cô, dò vào vườn hoa bí mật. . . .
Trong phòng làm việc, nhiệt độ kéo dài lên cao, bọn họ giống như một đôi người yêu, cho đối phương sự nhiệt tình của mình, lấy được yêu thương từ trên người đối phương. . . .
Cố Thịnh tạm thời vứt bỏ thù hận, cho là mình có thể kịp thời rút người ra, nhưng không biết phóng túng ngắn ngủi sẽ làm mình càng lún càng sâu. . . . . .
Chương 52: Giá cả của kỹ nữ Trong phòng nghỉ đặc biệt trong phòng làm việc của tổng tài còn tỏa ra mùi sau khi hoan ái, Tả Tình Duyệt dùng chăn màu đen che kín thân thể trần truồng của mình, nhớ tới kích tình của hai người vừa rồi, trên mặt của cô lại trồi lên một đóa đỏ bừng một lần nữa, cô không cách nào tưởng tượng tất cả vừa mới xảy ra, nhiều lần đều cho rằng đây là ảo giác của mình, nhưng, mỗi một lần thẳng tiến mạnh mẽ của người đàn ông trên người đều nhắc nhở cô, đây là sự thật.
Vừa rồi hắn. . . . Thật dịu dàng! Khiến cô cảm giác mình là được che chở, được thương tiếc!
Này giống như. . . . . . Giống như đêm tân hôn cô mong đợi cho tới nay!
"Thế nào? Còn chưa thỏa mãn cô?" Cố Thịnh lạnh giọng châm chọc, mới vừa rồi mình thế nào? Cư nhiên nhìn biểu tình hạnh phúc của cô, lại cảm thấy ấm áp, hơn nữa còn muốn kéo dài nụ cười hạnh phúc kia.
Hạnh phúc? Cô không xứng lấy được hạnh phúc, không phải sao?
Mới vừa rồi hắn phóng túng với mình, chỉ xem như là đùa giỡn, Cố Thịnh hung ác, không thèm nghĩ đến phản ứng thẹn thùng mê người của cô khi ở dưới hắn lúc nãy nữa.
Oanh một tiếng, Tả Tình Duyệt như bị sét đánh, một giây trước vẫn còn ở Thiên đường, một giây kế tiếp, đã lại bị kéo xuống địa ngục, giống như nhu tình mật ý vừa rồi căn bản không tồn tại.
Lại cảm nhận được thống khổ và mất mác của đêm tân hôn một lần nữa, chỉ là lần này, cô đã có chuẩn bị tâm tư, năng lực chịu đựng cũng đã được rèn luyện.
"Thịnh, bây giờ anh có thể giúp Tả thị một chút hay không?" Nghĩ đến mục đích mình tới, Tả Tình Duyệt ngồi dậy từ trên giường, hắn muốn cô làm, cô đã làm rồi, trong lúc bối rối, không có chú ý tới cái mền ở ngực đã tuột xuống, nhất thời, lộ ra da thịt màu hồng phấn trước tầm mắt của người đàn ông.
Cảnh đẹp như vậy khiến con ngươi Cố Thịnh căng thẳng, theo bản năng mở to mắt, hắn lại có chút sợ mình nhìn nhiều hơn, sẽ khống chế không được nhào tới, lại đè cô dưới thân thể một lần nữa, hắn đã phóng túng một lần, không cho phép mình tiếp tục phóng túng nữa!
"Ngươi cho rằng ngươi đáng bao nhiêu tiền? Thân thể tàn hoa bại liễu đáng giá một Tả thị?" Cố Thịnh cố ý khinh thị nói, tự nhiên sửa sang lại y phục của mình, không lâu lắm, liền lại khôi phục bá chủ làm cho người ta kính sợ ở trên thương trường.
Trong lòng Tả Tình Duyệt trầm xuống, hắn có ý tứ gì?
"Không phải anh ép tôi trở lại sao? Tôi đã ở trước mặt của anh, anh trả thù tôi thế nào đều được, nhưng chuyện anh đồng ý với tôi lúc nãy, không thể làm trái lại!" Tả Tình Duyệt lo lắng từ trên giường đi xuống, nắm cánh tay Cố Thịnh, điềm đạm đáng yêu cầu khẩn.
"Đồng ý? Cố phu nhân, tôi không nhớ tôi đã đồng ý với cô cái gì lúc nào!" Cố Thịnh nhếch miệng, trên mặt tà ác giống như một ác ma.
"Vừa rồi anh rõ ràng. . . ."
"Tôi chỉ nói xem biểu hiện của cô, cũng chưa từng cam kết cái gì, là cô tự suy nghĩ nhiều!" Ngắt lời cô, Cố Thịnh hung hăng đẩy Tả Tình Duyệt ra, sức lực mạnh mẽ khiến Tả Tình Duyệt té xuống đất.
Đau đớn trong lòng còn hơn cả đau đớn từ thân thể, không! Làm sao lại như vậy? Hồi tưởng lại tất cả xảy ra vừa rồi, mới phát hiện, Cố Thịnh có lẽ vốn không có ý định giúp một tay, lợi dụng Tả thị và ba bức cô trở về, lại phá hủy Tả thị, đây là trừng phạt với cô sao?
Cố nén nước mắt, Tả Tình Duyệt tuyệt vọng nhắm nghiền hai mắt, độc ác như Cố Thịnh, ngay cả là cô đau khổ cầu khẩn nữa, hắn cũng sẽ không giúp một tay!
Cô nên làm cái gì bây giờ? Mình làm liên lụy tới tập đoàn Tả thị và ba, cô rốt cuộc làm sao mới có thể cứu vãn?
Vẻ mặt thống khổ của cô khiến Cố Thịnh cau mày, trong đầu hiện ra vẻ quyến rũ của cô ở dưới hắn lúc nãy, giật mình, nhưng nghĩ đến cái gì, cố ý đè tâm tình này xuống, lạnh như băng trong mắt càng thêm nồng đậm.
"Biểu hiện vừa rồi của cô chỉ bằng giá cả của một kỹ nữ!" Cố Thịnh nhanh chóng ký xuống một tờ chi phiếu, hung hăng quăng lên mặt Tả Tình Duyệt, để thuyết phục mình, không thể quên thù hận! Nhưng biểu tình bi thương trong đầu lại không mất được. . . .
Chương 53: Thiếu nữ kỳ quái Cả ngày, lòng của Cố Thịnh đều không thể chuyên tâm đặt ở trên công việc, thậm chí ở trong hội nghị, nghĩ đến đều là Tả Tình Duyệt vẫn còn ở phòng nghỉ ngơi, nhiều lần mất hồn, đây là chuyện chưa bao giờ từng xuất hiện.
Đáng chết! Cố Thịnh khẽ nguyền rủa ở trong lòng, qua loa giao hội nghị cho phụ tá An Điền, mình đi vòng vèo trở về phòng làm việc, lôi kéo Tả Tình Duyệt muốn mang cô trở về biệt thự.
"Tổng tài, bên kia gọi điện thoại tới, nói Tiểu Ngữ cô. . . ." Trần Nhân Như còn chưa kịp để điện thoại trong tay xuống, vừa đúng nhìn thấy Cố Thịnh và Tả Tình Duyệt từ trong phòng làm việc ra ngoài, vội vàng nói cho hắn biết tin tức này, cô đi theo bên cạnh Cố Thịnh nhiều năm, biết ở trong lòng của Cố Thịnh, Cố Tâm Ngữ chiếm vị trí hết sức quan trọng.
"Tiểu Ngữ thế nào?" Cố Thịnh nghe được tên Tiểu Ngữ, còn chưa kịp tìm được đáp án, liền vọt vào thang máy thật nhanh.
Tả Tình Duyệt bị hắn lôi kéo, lảo đảo đi theo, cảm nhận được sự nóng nảy của Cố Thịnh, Cố Thịnh như vậy khiến cho cô nhớ lại ngày đó ở trong nhà ba mẹ, khi Cố Thịnh nhận được cú điện thoại kia, cũng là lo lắng và nóng nảy như thế .
Tiểu Ngữ là ai?
Trong lòng Tả Tình Duyệt có nghi ngờ, nhưng lại không dám hỏi ra miệng, trực giác nói cho cô biết, cô gái gọi là Tiểu Ngữ này có ý nghĩa không thể tầm thường so sánh đối với Cố Thịnh.
Cố Thịnh tự mình lái xe, một đường siêu tốc, xe rốt cuộc dừng ở trước một căn biệt thự hào hoa, đã có một hàng người áo đen chờ ở cửa.
"Tình huống như thế nào rồi?" Cố Thịnh mở cửa xe, thẳng sải bước đi vào trong, tựa như có lẽ đã quên mất Tả Tình Duyệt cũng đi theo phía sau hắn.
"Tổng tài, sau khi tiểu thư tỉnh lại luôn la, ai cũng không ngăn cản được!"
Cố Thịnh nhíu chặt mi tâm, lúc này đã không rảnh đi trách cứ những người chăm sóc Cố Tâm Ngữ này, trong lòng của hắn chỉ có an nguy giờ phút này của Cố Tâm Ngữ.
Tả Tình Duyệt yên lặng đi ở phía sau, cô muốn biết, Tiểu Ngữ rốt cuộc là ai!
Cố Thịnh đẩy cửa ra, trong phòng phấn hồng lộ ra hương thơm thiếu nữ, trên giường tơ lụa, một cô gái bị mấy người phụ nữ đè lại thân thể, không ngừng giãy dụa thân thể, muốn tránh thoát trói buộc của họ.
"Ô. . . . Ô. . . ." Trong miệng cô gái phát ra tiếng nức nở nghẹn ngào, khuôn mặt nhỏ nhắn vốn là xinh đẹp thống khổ rối rắm lại.
"Các người buông em ấy ra!" Cố Thịnh lạnh giọng nói, đi đến bên giường, mạnh mẽ đẩy người giúp việc ra.
Thiếu nữ vừa nhìn thấy Cố Thịnh, giống như là nhìn thấy mặt trời, nhào vào lồng ngực Cố Thịnh, "Anh. . . . Ô ô. . . . Anh. . . ."
"Tiểu Ngữ thế nào? Lại không nghe lời?" thanh âm Cố Thịnh dịu dàng đến có thể chảy ra nước, so với hắn trong ngày thường cứ như hai người.
"Ô ô. . . . Tiểu Ngữ muốn đi tìm anh cả, họ thật là xấu, đều không cho em đi, anh hai mang Tiểu Ngữ đi tìm anh cả có được hay không?" Cố Tâm Ngữ nâng khuôn mặt nhỏ nhắn lên, bộ dáng điềm đạm đáng yêu, làm cho người ta không đành lòng cự tuyệt yêu cầu của cô.
Nhưng. . . .
Trong tim Cố Thịnh như bị thứ gì đâm, nhưng trên mặt lại vẫn là nụ cười nhu hòa, nhẹ nhàng vỗ vai Cố Tâm Ngữ, "Tiểu Ngữ ngoan, anh cả không ở nơi này, chờ thêm một thời gian, anh cả trở lại, anh hai liền dẫn em đi tìm anh ấy!"
"Anh cả. . . . Không ở nơi này?" trong mắt Cố Tâm Ngữ trồi lên vẻ mất mác, nhỏ giọng nỉ non, tầm mắt của cô đột nhiên rơi vào trên người Tả Tình Duyệt ở cửa, nhất thời trên mặt tách ra một nụ cười.
"Anh hai gạt em, chị đều ở đây, anh cả nhất định cũng ở nơi đây!"
Vừa nói vừa hưng phấn từ trong ngực Cố Thịnh ra ngoài, chạy đến trước mặt Tả Tình Duyệt, lôi kéo tay của cô, "Chị, chị mau dẫn em đi gặp anh cả, có được hay không?"
Tả Tình Duyệt bị chuyện liên tiếp này làm cho đầu óc choáng váng, cô chưa bao giờ biết Cố Thịnh có một em gái, huống chi thiếu nữ mười sáu mười bảy tuổi trước mắt này, luôn khiến cô có một loại cảm giác kỳ quái!
"Chị, anh cả nhất định cũng muốn gặp chị!" Cố Tâm Ngữ phe phẩy tay Tả Tình Duyệt, thúc giục.
Anh cả? Anh cả Cố Thịnh gặp cô?
Tả Tình Duyệt không hiểu ra sao giương mắt nhìn về phía Cố Thịnh, lại lạc vào gió lốc vô tận trong mắt của hắn. . . .
Chương 54: Bạn gái? Không khí trong phòng trong nháy mắt trở nên cực kỳ quỷ dị, Cố Thịnh nắm chặt hai quả đấm, tựa hồ đang ẩn nhẫn tức giận.
"Chị, đi mau a, chúng ta không thể để cho anh cả chờ lâu!" Cố Tâm Ngữ lôi kéo Tả Tình Duyệt đi ra ngoài, trên mặt ngây thơ lóe thần sắc mong đợi, cô thật là muốn nhìn thấy anh cả a!
Tả Tình Duyệt lại không thể tự chủ trương, Cố Thịnh rất quan tâm thiếu nữ này, cô có thể nhìn ra được, mà bây giờ trạng huống thiếu nữ này rõ ràng không bình thường!
"Tiểu Ngữ, chị không biết anh cả em ở nơi nào. . . ." Tả Tình Duyệt vừa an ủi Cố Tâm Ngữ, vừa hỏi thăm nhìn hướng Cố Thịnh, cô mơ hồ cảm thấy Cố Thịnh không muốn Cố Tâm Ngữ đi gặp anh cả.
"Chị gạt người, chị là bạn gái anh cả, các người thích nhất dính vào cùng nhau, làm sao không biết anh ấy đang ở nơi nào? Chị hư, nhất định không muốn cho Tiểu Ngữ quấn anh cả, để chị có thể đơn độc ở chung với anh cả!" Cố Tâm Ngữ hất tay Tả Tình Duyệt ra, chạy v trong ngựcề Cố Thịnh, bĩu môi, tố cáo Tả Tình Duyệt.
Oanh một tiếng, đầu Tả Tình Duyệt trống rỗng, mới vừa rồi Tiểu Ngữ nói cái gì? Cô là bạn gái của anh cả?
Ngay cả anh cả em ấy là ai cô cũng không biết, sao lại là bạn gái của hắn?
"Tiểu Ngữ, em hiểu lầm, chị không phải. . . ." Tả Tình Duyệt vội vàng muốn giải thích, lại bị Cố Thịnh cắt đứt.
"Tiểu Ngữ, ngoan ngoãn nghe lời, anh cả không ở nơi này, chờ anh cả trở lại, anh lại dẫn em đi gặp anh ấy." Cố Thịnh thân mật xoa tóc Cố Tâm Ngữ, giọng nhu hòa và ánh mắt dịu dàng, giống như một người cha hiền.
"Thật?" khuôn mặt nhỏ nhắn mới vừa rồi còn mất mác của Cố Tâm Ngữ, trong nháy mắt thư thái.
"Ừ, thật." Cố Thịnh gật đầu.
"Vậy anh hai cũng mang chị cùng đi nha." Cố Tâm Ngữ mong đợi nhìn Cố Thịnh.
Cố Thịnh ngẩn ra trong lòng, vẫn cười gật đầu, nhưng mà trong nội tâm lại cực kỳ phức tạp.
"Vậy thì tốt quá, anh cả nói rồi, về sau chị sẽ là chị dâu, là người một nhà cùng chúng ta!" Cố Tâm Ngữ giống như quên mất mới vừa rồi còn đang tức giận tố cáo Tả Tình Duyệt, lúc này đã cao hứng lôi kéo tay Tả Tình Duyệt lần nữa, nở một nụ cười thật tươi với cô.
Tả Tình Duyệt bị nụ cười này lây, trong lòng vẫn sinh ra nghi ngờ lớn lao đối với lời nói của Cố Tâm Ngữ, cô muốn hỏi rõ ràng, nhưng mới vừa rồi rõ ràng cho thấy Cố Thịnh không muốn cho cô mở miệng.
Chỗ sâu đáy mắt Cố Thịnh xẹt qua vẻ âm trầm, chị dâu? Cô hiện tại đúng là chị dâu Tiểu Ngữ, nhưng . . . . Càng thêm là con cờ chuộc tội!
"Tiểu Ngữ, về sau không cho náo loạn nữa, ngoan ngoãn nghe lời, anh cả và anh hai mới có thể thương em!" Cố Thịnh thả ra mối hận Tả Tình Duyệt, Tiểu Ngữ chịu không nổi kích thích, hắn không muốn bởi vì mình khống chế tâm tình không được mà khiến bệnh tình Tiểu Ngữ nghiêm trọng hơn.
"Ừ, Tiểu Ngữ nhất định sẽ nghe lời!" Cố Tâm Ngữ gật đầu như bằm tỏi.
"Thịnh, anh ra ngoài." Sở Phàm mặc áo trắng dài kêu lên ở ngoài cửa, mi tâm nhíu chặt, giống như có chuyện nghiêm trọng gì.
Cố Thịnh an trí Cố Tâm Ngữ xong, vòng qua Tả Tình Duyệt đi ra cửa phòng, đi theo Sở Phàm tới một phòng bí mật khác, biệt thự này đặc biệt chế tạo cho Cố Tâm Ngữ, vì khiến cho tinh thần của cô có thể sớm trở lại bình thường, Cố Thịnh không tiếc bỏ ra số tiền lớn, mua thiết bị tân tiến nhất, tổ chức một đoàn đội nghiên cứu hoàn mỹ nhất, nhưng, đã ba năm đã qua, Cố Tâm Ngữ lại không có chuyển biến tốt chút nào.
"Bệnh tình Tiểu Ngữ càng ngày càng nghiêm trọng." Sở Phàm nghiêm túc nói, trong lòng trồi lên một cảm giác vô lực.
Cố Thịnh giống như là bị rút không hơi sức, ngồi liệt ở trên ghế sofa, thật lâu không nói tiếng nào, không biết đã trải qua bao lâu, Cố Thịnh mới chậm rãi mở miệng, "Tôi nhất định sẽ không để cho Tiểu Ngữ có chuyện, cho dù là bỏ ra bất kỳ giá nào!"
Trong đầu hiện ra mặt của Cận Hạo Nhiên, vốn hắn muốn không tiếc bất kỳ giá nào xin Cận Hạo Nhiên giúp một tay, nhưng mà sau khi biết được Cận Hạo Nhiên cùng Tả Tình Duyệt có dính dấp, thế nhưng hắn lại do dự.
"Sở Phàm, thay tôi hẹn gặp Cận Hạo Nhiên!" trong mắt của Cố Thịnh xẹt qua vẻ kiên định, tình huống hiện giờ của Tiểu Ngữ, khiến hắn không thể không vứt bỏ tất cả, không có gì quan trọng hơn Tiểu Ngữ!
Chương 55: Muốn hắn ly hôn Trong quán cà phê. Có hai người đàn ông anh tuấn, tây trang thẳng thớm, đúng vào thời gian trà chiều, đưa tới không ít ánh mắt ái mộ của các cô gái.
"Cố tổng tài tới tìm tôi, nhất định có chuyện quan trọng gì!" Cận Hạo Nhiên chống tay, nhìn thẳng cặp mắt Cố Thịnh, trên thực tế, trước khi tới, hắn đã biết ý đồ của Cố Thịnh, chỉ là hắn muốn nghe người đàn ông cao ngạo này chính miệng nói ra lời cầu xin hắn.
Cố Thịnh khẽ cau mày, Sở Phàm còn chưa nói rõ với hắn sao?
Nghĩ đến Tiểu Ngữ, lông mày ngọn núi của Cố Thịnh dần dần giản ra, "Bác sĩ Cận là người giỏi nhất trong giới sọ não và thần kinh quốc tế, tôi muốn xin bác sĩ Cận giúp một chuyện, anh muốn bao nhiêu thù lao, tùy anh ra giá!"
Cố Thịnh đi thẳng vào vấn đề, chỉ cần Cận Hạo Nhiên có thể chữa khỏi cho Tiểu Ngữ, cho dù muốn hắn bỏ ra tất cả tài sản của tập đoàn Cố thị, hắn cũng sẽ không chút do dự!
"Ra giá với tôi? Cố tổng tài cho là trong mắt tôi chỉ có tiền bạc sao?" Cận Hạo Nhiên nhíu mày, người đàn ông này khi dễ Duyệt Duyệt thế nào, hắn đều nhìn ở trong mắt toàn bộ, đả thương cô gái hắn yêu, còn công khai xin hắn giúp một tay, chuyện như vậy, chỉ sợ cũng chỉ có Cố Thịnh làm ra được.
Ánh mắt Cố Thịnh rét, mơ hồ trồi lên một tia tức giận, Cận Hạo Nhiên rõ ràng chính là cố ý!
Nhưng nghĩ đến mình có việc cầu người, Cố Thịnh vẫn đè tức giận lại, "Vậy anh muốn cái gì?"
"Ly hôn! Tôi muốn anh ly hôn với Duyệt Duyệt!" Cận Hạo Nhiên nghiêm túc nói, bất kể Duyệt Duyệt có yêu Cố Thịnh hay không, hắn biết hiện tại Duyệt Duyệt sống không hạnh phúc, hắn không cách nào trơ mắt nhìn cô gái yêu mến bị người khác ngược đãi.
"Không được!" Cố Thịnh trả lời không chút suy nghĩ, nghĩ đến quan hệ mập mờ của Cận Hạo Nhiên và Tả Tình Duyệt, hai tay hết sức nắm thành quyền, cô gái đáng chết! Bọn họ thương lượng tốt rồi sao?
Muốn thoát khỏi hắn, không có lối thoát!
"Thật ngại! Chuyện của anh, tôi giúp không được!" Cận Hạo Nhiên cũng không phải nhân vật dễ đối phó, đứng dậy sửa lại một chút y phục của mình, vẻ mặt tươi cười gật đầu một cái với Cố Thịnh, làm bộ muốn đi.
Cố Thịnh cố nén xung động gọi hắn lại, hắn tuyệt đối sẽ không đồng ý ly hôn với Tả Tình Duyệt! Đời này, Tả Tình Duyệt nhất định là người phụ nữ của hắn!
Nhưng bệnh tình Tiểu Ngữ nên làm sao giờ? Cố Thịnh coi như là ở trên thương trường cũng chưa gặp qua vấn đề khó giải quyết như vậy.
Nhìn hai người tan rã trong không vui, khóe miệng Trần Nhân Như nâng lên một nụ cười, mới vừa rồi bọn họ nói chuyện, cô đều nghe vào tai, nghĩ đến hành động của ba người ở trong bữa tiệc đêm hôm đó, cô cẩn thận ngẫm lại, nhất thời liên lạc tất cả mọi chuyện lại với nhau.
Xem ra quan hệ của Cận Hạo Nhiên và Tả Tình Duyệt quả nhiên là không tầm thường, ly hôn? Cô ngược lại hi vọng thấy kết quả này!
Nhưng thái độ Cố Thịnh kiên quyết như vậy, đầu óc chuyển một cái, Trần Nhân Như thử nhìn Cố Thịnh, "Tổng tài, nếu không hãy bảo Tổng tài phu nhân ra mặt, xin bác sĩ Cận ra mặt giúp một tay, dù sao. . . bệnh tình của Tiểu Ngữ không trì hoãn được!"
Sắc mặt Cố Thịnh âm trầm, ánh mắt nhìn về phía cà phê trong ly, bộ dáng này của Tiểu Ngữ, Tả Tình Duyệt là đầu sỏ gây nên, mặc dù bây giờ cô là vợ của hắn, cô cũng vẫn là kẻ thù của hắn!
Đối đãi con cờ, hắn không thể mềm lòng!
Chỉ cần Tả Tình Duyệt vẫn là vợ hắn, trừ ly hôn, cái gì hắn đều không để ý!
"Cô đến công ty trước, tôi về nhà một chuyến!" Cố Thịnh giống như là hạ quyết tâm, thân hình cao lớn đi ra phòng cà phê.
Trong mắt Trần Nhân Như sau lưng xẹt qua vẻ được như ý, cô cũng biết, Tiểu Ngữ là con cờ của Cố Thịnh!